Một người tiều phu trẻ vì muốn
trong những năm tháng trẻ tuổi để có thể tiết kiệm một số vốn nên làm hầu như
không nghỉ ngơi nhưng cuối cùng lại không bằng những người làm cùng. Lúc người
ta nghỉ ngơi, anh vẫn làm, làm tới trời tối hẳn mà số củi anh đốn được lại không
bằng người kia. Anh suy nghĩ mãi mà không hiểu tại sao anh siêng năng và
làm cật lực như vậy mà sản lượng lại không bằng người ta?
Suy nghĩ mãi không hiểu nên anh
cho rằng cần phải cố gắng hơn, quyết định hôm sau dậy sớm hơn để đi đốn củi
nhưng cuối cùng sản lượng cũng chả tăng được bao nhiêu. Lúc này, một cụ già gọi
anh ta uống trà nhưng chàng trai trẻ nghĩ thành tích kém vậy nghỉ ngơi sao được
nên anh lễ phép đáp lại ông cụ
Cháu cảm ơn
ông ạ nhưng nếu cháu nghỉ thì số củi sẽ chẳng được là bao!-Chàng trai trẻ đáp.
Ông cụ cười và đáp- Này chàng trai trẻ, cứ đốn củi mà không chịu mài rìu thì số củi đốn được làm sao mà nhiều được? Cháu để ý xem, những người tiều phu khác trong thời gian nghỉ ngơi, họ vừa uống trà nói chuyện nhưng họ cũng mài rìu nên số củi của họ nhiều hơn cháu là phải rồi. Tuổi trẻ phải cố gắng nhưng cũng phải biết dùng lực và cái đầu chứ không phải làm bừa.
Ông cụ cười và đáp- Này chàng trai trẻ, cứ đốn củi mà không chịu mài rìu thì số củi đốn được làm sao mà nhiều được? Cháu để ý xem, những người tiều phu khác trong thời gian nghỉ ngơi, họ vừa uống trà nói chuyện nhưng họ cũng mài rìu nên số củi của họ nhiều hơn cháu là phải rồi. Tuổi trẻ phải cố gắng nhưng cũng phải biết dùng lực và cái đầu chứ không phải làm bừa.
0 nhận xét:
Post a Comment